-phàm- 🐐

bắt nạt

trong khi nhớ lại thứ gì để viết, tôi nhắm mắt và nhớ về tuổi thơ. những điều đã trải qua cho đến hiện tại, thực sự fascinating khi nghĩ đến. chuỗi ngày đã ã ã ã ã đã đã đã qua cho đến hiện tại trải dài như một bộ phim mà trong đó tôi chỉ nhớ dc một vài khoảnh khắc.

ngồi đó và đánh giá thì dễ hơn việc phải nhớ lại chi tiết r mô tả. bây giờ còn sớm, còn sức, thôi ráng vậy.

tôi sẽ nhớ lại những lần bị bắt nạt. lần đó còn học ở dãy trường cũ, giờ là nhà giáo lý. tôi bị chúng nó trói lại ngay cây cột kế bên dong nhà cô Thạch bán bánh. thực sự ko hiểu lý do là gì. tôi còn ko biết chúng nó là ai. ko nhớ bao nhiêu đứa. nhưng rõ ràng tôi ko làm gì chúng nó. thế nên tính chất của bắt nạt theo tôi nghĩ đó là cảm giác sức mạnh dc lấn át. và tụi con nít sẽ nhắm tới những đứa bề ngoài rõ ràng mảnh mai yếu đuối ko có khả năng chống đỡ bởi đó là đích nhắm dễ dàng thực hiện. tôi vùng vẫy. cuối cùng cg có ng đến gỡ dây trói cho tôi. dường như đó là cùng ng an ủi tôi khi tôi bị đứa nào đó giật tiền. mỗi khi nhớ về đứa bé ấy tôi cảm thâấy nó là một đứa rất bất hạnh. nó chỉ đang tận hưởng những gì nó có. nhưng ko hiểu sao lại bị bắt nạt, bị đánh đuổi, bị ăn cắp tiền. duy anh là ng an ủi mình đầu tiên mà mình nhớ. duy anh lấy 500 mua một quả cóc ngâm giá 100. thế là từ sau mình cũng thích ăn như vậy. và khi có 500 mình mua cóc 100 dc thối lại 400. thế là vẫn ăn vặt và vẫn có tiền dư.

bây giờ phải đi xử lý công việc trc.

thấy tức lắm luôn tự nhiên có thời gian để viết thì lại phải làm thứ này thứ khác.

nhưng tôi sẽ nói gì với thằng cu Việt khi chuyện cuộc sống xảy ra ko theo ý của nó? yên tâm cu à. đến ôm ba đi nè. xong r thì mọi chuyện sẽ qua thôi.

thế nhưng điều tôi sợ nhất vẫn là, khi quay trở lại có thời gian làm công việc cần thiết thì đầu lại trở đau, sức ko còn và chỉ muốn nằm mà thôi.

vừa tức vừa sợ vừa lo. và cảm thấy kiệt quệ.